Cuộc hôn nhân hơn 30 năm của vợ chồng bà Ngà, ông Minh (ở quận Hai Bà Trưng, Hà Nội) chưa một lần sóng gió. Nhưng ở cái tuổi "đầu bạc răng long, chân chậm mắt mờ", họ lại đưa nhau ra tòa ly hôn.



Gặp luật sư để nhờ giải quyết vụ việc, bà Ngà ấm ức nói: "Cực chẳng đã mới phải làm thế này". Bất hạnh của bà đang là hạnh phúc của cô "osin" nhà... hàng xóm. 

"Tiếng sét ái tình"

Bà Ngà đến gặp luật sư Trịnh Trực với yêu cầu tham gia giải quyết vụ ly hôn của hai vợ chồng họ. Theo lời bà Ngà, vợ chồng ông bà có với nhau hai mặt con, một trai, một gái và hiện đã có các cháu nội, ngoại. Nghĩ lại quãng đường đời đã qua, dù nghèo túng, khó khăn nhưng gia đình bà luôn tràn ngập tiếng cười.

Ông Minh đi xuất khẩu lao động 7 năm, bà ở nhà chăm sóc, nuôi dạy hai con, lo mọi việc chu toàn. Khi ông Minh về nước, số tiền ông dành dụm được đủ giúp gia đình ông bà có điều kiện sống tốt hơn. Con cái thành đạt, đã yên bề gia thất, vợ chồng bà Ngà đến tuổi nghỉ hưu, những tưởng sẽ yên ấm vui hưởng tuổi già. Nhưng bà không thể ngờ, đúng lúc này, ông Minh lại bị "tiếng sét ái tình" đánh gục. 

Buổi sáng rảnh rỗi, ông Minh thường mang ghế ra sân ngồi đọc báo, ăn sáng. Cùng thời gian đó, ngày nào cô osin nhà hàng xóm ngay sát vách cũng đi chợ qua. Cô ta nhanh miệng chào ông Minh thật to, kèm theo đó là nụ cười thân thiện. 

Lúc đầu, ông Minh chẳng buồn để ý, chỉ khẽ gật đầu xã giao cho khỏi mang tiếng "khinh người". Nhưng không rõ từ khi nào ông bắt đầu chú ý đến cô ta. Nhiều lần trộm quan sát, ông Minh nhận thấy cô gái 30 tuổi này có nụ cười thật tươi, ấm áp và đôi mắt ướt rượt. Sáng nào ngồi đọc báo ông Minh cũng thắc thỏm chờ đợi cô ta đi qua để được nghe tiếng chào và ngắm nhìn nụ cười tươi duyên ấy. 

Sau một thời gian, sợi dây tình cảm giữa ông Minh và cô gái kéo hai người đến gần với nhau hơn. Những câu chuyện vui vẻ với cô gái giúp thời gian nghỉ hưu của ông Minh bớt tẻ ngắt. Ông năng sang nhà hàng xóm chơi chỉ để được nhìn thấy cô "người yêu" bé nhỏ của mình. Hiểu tình ý của ông Minh trao gửi, cô gái cũng tìm cách đáp trả. Họ lén lút qua lại với nhau mà không ai hay biết. 

Đòi ly hôn vợ, cưới "osin" 

Một lần dọn dẹp phòng, bà Ngà tình cờ phát hiện bức thư tình của cô osin nhà hàng xóm gửi cho chồng mình. Đọc những dòng chữ tuy sai chính tả nhưng lời lẽ yêu đương mặn nồng, bà Ngà choáng váng không tin vào mắt mình. Bà giận chồng, giận cô osin và giận cả bà hàng xóm - chủ nhà thuê cô gái giúp việc. Trong cơn nóng giận, không kịp suy nghĩ, bà Ngà đã làm cái việc lẽ ra không nên làm. 

Bà lao sang nhà hàng xóm, ném những lời chửi bới cay độc, chua chát lên cả bà chủ và cô giúp việc. Từ lâu, bà hàng xóm đã quý ông Minh và không ưa bà Ngà, nay bỗng dưng bị bà Ngà sang tận nhà nhiếc móc, lăng mạ thì tỏ ra vô cùng giận dữ. Để trả đũa bà Ngà, bà hàng xóm tuyên bố đứng về phía cô osin và ông Minh. 

Khi biết bà Ngà ghen tuông, làm ầm ĩ mọi chuyện, hàng xóm láng giềng và dâu rể đều biết cả, ông Minh thấy chẳng còn gì để phải giấu diếm nữa. Ông đi lại ngang nhiên với cô gái mà ông yêu quý trong sự giúp đỡ nhiệt tình của bà chủ nhà hàng xóm. Vì bà này sống độc thân nên ông Minh chuyển sang góp gạo thổi cơm chung, ăn cơm với bà hàng xóm và cô người tình giúp việc.

Dù bà Ngà chấp nhận tha thứ, cố gắng níu kéo, các con trai gái, dâu rể xúm vào khuyên can nhưng lúc này, đối với ông Minh, mọi lời nói như nước đổ lá khoai. Sau khi suy tính, ông Minh làm đơn xin ly hôn, bắt vợ ký vào, hy vọng tài sản chung giữa ông và bà Ngà sẽ được chia làm hai, ông có thể đón cô osin về chung sống với mình. 

Biết không thể chống lại ý định của ông Minh, bà Ngà đã đến nhờ luật sư Trịnh Trực nhờ giúp đỡ. Tuy nhiên, sau nhiều tháng theo đuổi vụ ly hôn, cuối cùng ông Minh đã phải rút đơn ly dị. Lý do không phải vì ông đã nghĩ lại, mà chỉ vì trước khi kí vào lá đơn ly hôn thì bà Ngà đã kịp làm mọi cách để "hợp thức hóa" số tài sản nhà đất của vợ chồng bà, khiến cho ông Minh dù có ly hôn cũng chỉ có thể tay trắng ra đi.

Giờ đây, ông Minh, bà Ngà cùng ở dưới một mái nhà nhưng hằng ngày ông ăn uống bên nhà hàng xóm, vui vầy với chủ nhà và cô người tình, đêm đến ông về nhà chỉ để kiếm chỗ đặt lưng. Bà Ngà lặng lẽ như một cái bóng, ngậm đắng nuốt cay, cố làm quen với những chuyện chướng tai gai mắt.
 
Theo Bee

Đầu bạc đòi ly dị để lấy osin hàng xóm!

Chúng tôi đã chia tay được gần 1 năm. Lý do từ phía tôi. Tôi sợ anh, sợ chính con người hừng hực lửa yêu của anh, sợ cảnh anh ôm tôi, nắm tay tôi dù rằng tôi rất yêu anh.

Lần đầu tiên tôi cảm nhận được một sự quan tâm, sự thân thiện từ một người đồng hương sâu sắc đến thế. Ngày đó, tôi đã chia tay người yêu được 2 năm. Suốt thời gian chia tay người cũ là thời gian tôi đau khổ, mệt mỏi, cảm giác chán nản. Chưa bao giờ tôi nghĩ mình sẽ lại hết lòng yêu thương một ai đó, cho tới khi tôi gặp anh. 

Anh người cùng quê với tôi, giờ lại cùng xóm trọ. Anh em chia sẻ quan tâm nhau và thường xuyên rủ nhau đi ăn tối. Nhiều lúc, anh liếc nhìn tôi rất khó hiểu. Không biết vì sao, tôi lại bị hút hồn bởi vẻ bề ngoài của anh đến thế. Tôi đã thích anh ngay từ những lần đầu nói chuyện. Tình cảm của chúng tôi tiến triển dần từ hôm đó.

Tôi đã yêu anh từ khi nào không hay biết. Mỗi tối, tôi thường đứng trên sân thượng để chờ anh về. Rồi mỗi lần ấy, anh lại gọi tôi xuống phòng anh chơi. Tôi pha cà phê cho anh uống, ngồi tâm sự với anh. Một vài lần như thế, anh chủ động ôm hôn tôi, rồi tắt điện trong phòng. Những lúc ấy, tôi sợ hãi, chạy trốn và lên phòng tôi, không dám ở phòng anh nữa.


Một vài lần như thế, anh chủ động ôm hôn tôi, rồi tắt điện trong phòng. (ảnh minh họa)

Sau lần ấy, anh lại nhắn tin xin lỗi và nói yêu tôi. Lúc nào tôi cũng hoài nghi về anh, vì bản thân tôi thấy anh quá chủ động, thấy anh mạnh dạn quá và anh hay đòi hỏi tôi. Chưa hiểu gì về anh nên tôi thật sự thấy sợ. Nhưng mỗi lần trốn tránh anh tôi lại thấy nhớ anh quay quắt. Tôi không nỡ để anh cô đơn dưới phòng một mình. Hai người yêu nhau, ở hai căn phòng mà nhắn tin cho nhau, liệu có thể kìm chế được tình cảm của mình hay không?

Tôi đau khổ lắm rồi lại quyết định đến bên anh. Chúng tôi vui vẻ bên nhau nhưng tôi quyết tâm không cho anh đi quá giới hạn, mặc dù anh đòi hỏi tôi quá đáng. Nhiều lúc, anh luôn nhờ tôi mua cho cái này cái nọ. Anh lại hay vay tiền tôi để tiêu. Tôi thấy hoài nghi về những điều anh làm. Nhưng con gái thường khờ dại, tôi cũng không đủ quyết đoán để dứt bỏ mối tình với anh. 

Sau này, có một người bạn của anh thường xuyên đến chơi với anh. Vì quý tôi, thấy tôi hiền lành nên anh ta đã nói thật với tôi về con người của anh. Rằng anh chỉ là một kẻ bắt cá 2 tay, rằng anh luôn luôn lợi dụng tiền bạc và thể xác của con gái. Ngẫm lại những sự việc xảy ra trước đây, ngay cả việc anh vay tiền tôi tiêu, tôi cũng thấy anh ta nói phải. Tôi mệt mỏi quá với tình yêu chỉ có dục vọng này. Tôi dù đau khổ nhưng quyết định chia tay anh, xa rời tất cả…

Thật lòng, tôi không biết tại sao mình lại yêu thương cái con người này, dù biết anh như thế nhưng tôi đau lắm, không thể không nhớ đến anh. (ảnh minh họa)

Sau đó, anh cũng chuyển đi nơi khác. Ngày anh chuyển đi, tôi đã khóc như mưa. Anh không nói với tôi một câu nào, cũng không cần chào tôi. Tôi đã hiểu tất cả. Nhưng không hiểu sao tim tôi lại đau đến thế. Lâu lắm rồi tôi mới được yêu thương, biết yêu mà tại sao lại ra nông nỗi này. Cuối cùng thì mọi sự cũng kết thúc. 

Nhưng sau khi anh chuyển đi, đã rất nhiều lần anh gọi cho tôi. Tôi mừng lắm nhưng thật đau khổ khi trong câu chuyện ấy, anh chỉ có rủ tôi đi nhà nghỉ, vì muốn được ân ái, muốn được gần gũi tôi. Anh nói anh muốn được ôm tôi, được hôn tôi… Những lời lẽ của anh thật bệnh hoạn, thật khiến tôi ghê sợ. Tôi đã không nghe điện thoại của anh nữa nhưng anh vẫn nhắn tin cho tôi dạng như vậy.

Thật lòng, tôi không biết tại sao mình lại yêu thương cái con người này, dù biết anh như thế nhưng tôi đau lắm, không thể không nhớ đến anh. Tôi phải làm gì lúc này đây?



Love (Eva.vn)

Mỗi lần thèm sex, anh lại gọi cho tôi

Tôi đi ngoại tình cũng chỉ vì những ham muốn dục vọng giống như những con người khác, giống như sinh ra là để được yêu thương, chiều chuộng...
Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ làm việc có lỗi với chồng. Từ khi lấy chồng, trong thâm tâm chỉ luôn lo lắng, nếu có ngày nào đó anh phản bội tôi, đi ngoại tình với người đàn bà khác thì tôi sẽ phải làm thế nào. Tôi cũng không nghĩ, chính mình lại là người làm chuyện đó trước và bội bạc. Có nhiều lúc, tôi không thể lý giải nổi hành động của mình nữa.

Chồng tôi, một người đàn ông không phải là quá tốt nhưng cũng đủ để chứng tỏ là một con người mẫu mực. Vợ chồng chúng tôi chưa bao giờ cãi vã, chưa bao giờ to tiếng. Cả hai sống rất hòa thuận. Nhưng có lẽ, chính cuộc sống không có thăng trầm ấy đã khiến gia đình có khoảng cách. Chúng tôi từ yêu sinh nể, rồi sinh ngại nhau nhiều hơn. Vợ chồng và có nhiều thứ còn khách sáo.
Bản năng dục vọng
Chồng tôi, một người đàn ông không phải là quá tốt nhưng cũng đủ để chứng tỏ là một con người mẫu mực. (ảnh minh họa)
Rồi cuộc sống, công việc cứ cuốn tôi vào những mối quan hệ khác. Tôi gặp và tiếp xúc với nhiều người. Họ đều là những người có gia đình rồi và đều có những cách cư xử rất đúng mực. Tôi thường xuyên phải giao lưu, gặp gỡ với những kiểu người lịch thiệp như thế. Tôi cũng nhanh chóng bị cuốn vào vòng xoáy, vào những mối quan hệ làm ăn và những cuộc tiếp khác, vui chơi. Tôi trở thành tâm điểm chú ý của nhiều người dù rằng tôi cũng không còn trẻ nữa. Bởi tôi vốn hát hay, biết uống rượu, giống như những gì tôi thể hiện khi còn trẻ. Mọi người cũng cùng lứa tuổi cả nên cảm giác như được sống lại ngày thanh niên.

Tôi có cảm tình với đối tác của mình và nhiều lần chúng tôi chúc tụng nhau, cả hai cùng nhìn nhau ngượng ngùng. Tôi biết, tôi vốn không phải là người đàn bà đa tình, lăng nhăng nhưng cuộc sống vợ chồng bao lâu nay tẻ nhạt, giống như trách nhiệm và nghĩa vụ đã khiến cho tôi thấy cần phải cải thiện. Tôi đã cố trốn tránh những cử chỉ thân mật ấy nhưng tần suất chúng tôi gặp nhau ngày càng nhiều nên không thể nào cưỡng lại được. Tôi yêu anh, người đàn ông cũng đã có gia đình nhưng lại rất ga lăng và cũng cần có tôi.

Tôi có lỗi với chồng nhưng bản năng dục vọng của anh và tôi quá lớn. Tôi không thể nào kìm chế được dù đã cố. Tôi thật sự là kẻ đê tiện khi đã để cho người đàn ông ấy chiếm lĩnh mình và cuồng nhiệt hơn cả khi bên chồng.

Tôi hiểu, cuộc sống gia đình không chỉ sống vì trách nhiệm, cần phải có tình yêu. Tôi  yêu chồng nhưng đời sống chăn gối nhạt nhẽo đã khiến cho chúng tôi dần ái ngại, nể nhau hơn là thông cảm cho nhau. Bao lâu nay, chỉ khi gặp người đàn ông kia, tôi mới tìm lại được những giây phút thăng hoa của tuổi trẻ.
Bản năng dục vọng
Tôi  yêu chồng nhưng đời sống chăn gối nhạt nhẽo đã khiến cho chúng tôi dần ái ngại, nể nhau hơn là thông cảm cho nhau.
Tôi lúc này chẳng cần gì, tiền tôi cũng có dù không phải quá giàu và anh ta cũng vậy. Tôi cũng không ham hố địa vị giàu sang vì hai chúng tôi đã ngang hàng. Cái tôi cần chỉ là chút tình yêu, những đam mê mà chồng tôi không thể mang lại. Con người là thế, tôi đã tự nhủ bản thân, tự muốn rút lui khỏi cuộc tình tội lỗi nhưng thật khó các bạn ạ. Nói thì dễ mà làm thì khó quá. Những dục vọng ấy cứ trỗi dậy trong tôi. Tôi không biết làm cách nào để cứu vãn tình thế lúc này. Tôi đang hạnh phúc trong sợ hãi, đang lo lằng vì sợ sẽ mất tất cả, chẳng còn gì…!

Bản năng dục vọng "xúi" ngoại tình

(Phim nguoi lon) – Mới cưới nhau được hơn một năm, nhưng bà Hồng để ý không thấy con trai và con dâu mặn mà với nhau lắm như những đôi vợ chồng son mới cưới. Ban đầu, bà chỉ tưởng do hai vợ chồng con trai cãi nhau rồi giận nhau vài bữa. Thế nhưng tình trạng tẻ nhạt vẫn thường xuyên diễn ra.
Khuyên con xem phim… để giúp chồng “khỏe” hơn
Cũng đã từng là người phụ nữ đã có chồng, có con, bà Hồng (56 tuổi, trú tại Thụy Khuê, Tây Hồ, Hà Nội) không phải là người không tâm lý. Bà để ý và có cảm giác chuyện sinh hoạt của hai vợ chồng con trai không được bình thường.
Không thể để tình trạng này tái diễn mãi, bà tìm cách tâm sự với cô con dâu. Sau bao ấp úng, cuối cùng, Lan (con dâu bà) cũng phải chia sẻ nỗi lòng cùng mẹ chồng.
Mỗi lần “yêu” nhau đều là cả một sự nỗ lực của cả hai, bởi anh phải kích thích khá lâu thì mới lên được, và phải “hoạt động” thật nhanh kẻo lại ỉu ngay. Còn Lan luôn cố gắng để có thể được tận hưởng cảm giác hạnh phúc ít ỏi ngắn ngủi ấy.
Nhưng không ít lần cuộc vui phải bỏ dở giữa chừng, thậm chí chị Lan còn chưa cảm nhận được điều gì trong mình thì đã thấy anh nhanh chóng xin “cán đích”. Cảm giác luôn không được thỏa mãn ấy cứ lặp đi lặp lại hàng trăm lần, trở thành nỗi ám ảnh khiến chị dần không còn cảm hứng, thậm chí thấy sợ khi chồng đòi hỏi.
Chị cũng đã thử nói chuyện với chồng để anh thay đổi cách âu yếm với hy vọng sẽ giúp cho chị có “cảm xúc” hơn. Nhưng dường như cả hai vẫn lạc điệu, mỗi người có một cách “làm việc” khác nhau. “Không thể tìm được sự hòa hợp với chồng.
Đã có lúc tôi mơ thấy mình làm chuyện đó với người yêu cũ. Tôi biết như thế là lừa dối chồng, nhưng anh không thể khơi dậy trong tôi cảm giác rạo rực như người ấy”, chị tâm sự.
Càng đến gần đây, chị luôn tìm cách lảng tránh anh, khi thì lấy lý do mẹ ốm về nhà chăm mẹ, rồi thì xung phong đi công tác triền miên. Nhưng cũng vì thế anh đâm nghi ngờ, cho rằng chị đã có “thằng nào đó”. Vì sợ anh buồn, vì thương anh, chị không thể nói cho anh biết cảm giác thật của mình mà chỉ biết im lặng, mặc cho chồng mắng nhiếc.
“Hai vợ chồng cứ ngày càng xa cách. Nhưng tôi cũng không thể giả vờ mãi để cố gắng chiều chồng. Tôi lại càng không thể giấu chồng đi tìm niềm vui bên ngoài”, chị kể. Cứ như thế, hai vợ chồng lúc nào cũng ở trong tình trạng chán nản, không khí gia đình vì thế mà nặng nề.
Đọc báo chí nhiều, chị Lan hiểu rằng, có nhiều nguyên nhân khiến anh bị rơi vào hoàn cảnh như thế. Có thể là do tâm sinh lý anh yếu, cũng có thể là do chị chưa biết cách làm anh “có cảm hứng” được. Chị đem chuyện này tâm sự với mẹ chồng, để mẹ có thể hiểu được hoàn cảnh của người vợ mới cưới đang còn xuân phơi phới mà phải rơi vào tình cảnh éo le như thế này.
Không phải là người phụ nữ lạc hậu và ấu trĩ, nên bà Hồng nhanh chóng hiểu cảm giác của con dâu. Bà khuyên con dâu nên đưa chồng đi điều trị sinh lý. Nhưng bà còn bày thêm cách, trong thời gian điều trị, chị Lan cần thử đổi mới “cách yêu” xem có tiến triển gì không.

Ảnh minh họa.

Vậy là một chiều đi làm về, chị Lan thấy bà Hồng dấm dúi đưa cho mình mấy chiếc đĩa DVD, bên ngoài chỉ thấy ghi dòng chữ có nội dung: “Giữ gìn mái ấm gia đình”. Chị còn đang chưa hiểu chuyện gì xảy ra, thì bà Hồng đã lôi tuột chị vào phòng riêng.
Hóa ra, để giúp con cái thay đổi cung cách sinh hoạt, bà đã lên mạng tìm kiếm và ra chợ giời mua về mấy chiếc đĩa… toàn phim “người lớn” để cho con dâu học tập.
“Con dại lắm, không biết cách thì phải học người ta con ạ! Đây không phải là mình làm điều bậy bạ gì đâu. Mẹ biết con ngại, nhưng hoàn cảnh buộc mình cần phải biết những thứ này con ạ!”, đấy là những lời tâm sự của bà Hồng với cô con dâu.
Chính bản thân chị cũng phải bất ngờ vì phương án xử lý của bà mẹ chồng quá mức hiện đại này. Từ trước đến nay, cô chỉ nghe nói đến chuyện các ông bố bà mẹ ngăn cấm tuyệt đối không cho con cái được phép xem những loại phim được gọi là “rẻ tiền” này, bởi chúng có tác động xấu đến tính cách và tâm sinh lý.
Thế nhưng, có lẽ bà Hồng nghĩ, con bà là trường hợp ngoại lệ. Hơn nữa, cả hai cùng lớn, lấy nhau cũng đã hơn một năm nay. Chắc cùng nhau xem những bộ phim “người lớn” như thế này sẽ giúp con bà thay đổi được phần nào.
Xem phim để… mong được có con
Thời gian ngoài công việc, cả hai vợ chồng chị Phương (28 tuổi, trú tại Thạch Bàn, Long Biên, Hà Nội) đều quan tâm chăm chút cho nhau. Bạn bè đôi bên chưa thấy hai người cãi vã bao giờ. Chỉ lạ ở chỗ quấn quít nhau là vậy mà vẫn chưa thấy họ có nhóc tì nào.
Với người ngoài có thể qua loa, nhưng với mẹ chồng, Phương đành phải khai thật. Số là sau năm đầu “kế hoạch”, chị Phương muốn có con nhưng anh Hùng chồng chị vẫn chưa mặn mà lắm. Phương đành “tự thân vận động” để sớm thực hiện mong ước của mình, bằng cách tự đi gặp bác sĩ để “canh trứng”.
Tháng đầu, Phương thủ thỉ với chồng, những mong anh sẽ hào hứng hơn, nhưng Hùng cứ “tụt hứng” mãi không lên nổi. Phương chỉ nghe chồng thở dài: “Yêu mà theo chỉ tiêu thế này thì làm sao mà yêu được”. Hai vợ chồng chỉ còn cách đắp chăn đi ngủ.
Lần thứ hai, Phương quyết rút kinh nghiệm. Sau hai tuần tẩm bổ cho chồng nào là hàu và tu hài nướng, giá đỗ trần với thịt bò, cá hồi bỏ lò, kèm theo vitamin E để tinh binh thêm sinh lực. Phương diện sẵn bộ ngủ ren sexy, chỉ chờ chồng vào phòng là… lâm trận.
Nhưng đến khuya, Phương chờ mãi không thấy chồng vào, cô thay quần áo ra ngoài thì thấy Hùng đã gác chân lên ghế salon ngủ từ lúc nào. Bực bội, ức chế và thất vọng, Phương vào buồng khóc nức nở.
Phương đau khổ với hàng trăm câu hỏi; tại sao những ngày thường thì vợ chồng quấn quít, nhưng hễ cứ nhập cuộc thì chồng không thể làm gì? Nào là đi chơi tennis về mệt, nào là trực cơ quan, ti tỉ lý do.
Bản thân Hùng cũng thấy buồn, anh không hiểu sao cứ nghĩ đến việc “yêu” để sinh con là dường như có cái gì đó chen ngang cảm xúc của anh. Nhưng cứ qua cái thời điểm “trả bài’ đó, anh lại tươi mới và sôi nổi, cuồng nhiệt và đam mê. Anh yêu vợ nồng nàn cảm xúc. Còn lúc này Hùng đành bó tay với chính mình và ngậm ngùi thương vợ.
Nhìn đồng nghiệp, Phương không đành lòng để thời gian trôi qua lãng phí. Phụ nữ không nên sinh đẻ quá muộn, mà tuổi 30 đã gần kề. Phương quyết định nhờ sự can thiệp của bác sĩ bằng cách bơm tinh binh của chồng vào tử cung.
Nhưng cơn vui mừng chưa được bao lâu thì cơn nản lòng lại ập tới. Đó là lấy tinh binh ra bằng cách nào? Bác sĩ dặn chỉ được dùng… tay mà không có bất kỳ sự đụng chạm nào khác. Sau hai tiếng đồng hồ hì hục “tự xử”, Hùng ướt sũng người vì nóng mà hộp đựng “chiến lợi phẩm” vẫn trống trơn.
Không nản lòng, Phương đưa chồng ra một nhà nghỉ gần bệnh viện, thế nhưng vì căng thẳng nên Hùng chẳng thể chiều ý vợ. Suốt một ngày sau đó, Phương chán nản với suy nghĩ: “Không còn cơ hội nào nữa hay sao?”. Trong lòng Phương cồn cào một nỗi khao khát có con.
Cho tới lúc này, không còn cách nào khác, Phương đành phải tìm đến mẹ chồng. sau khi tỏ hết nguồn cơn với mẹ, bà đã đưa ra một lời khuyên khiến cô bị sốc. “Mẹ nghĩ các con nên xem phim “nóng”. Phương không hiểu nổi mình đang tỉnh hay mơ.
Làm sao mẹ chồng cô lại có thể khuyên con dâu điều đó? “Mẹ lớn hơn các con rất nhiều nên có nhiều… kinh nghiệm về việc này, con cứ tin mẹ đi” – “Nhưng vợ chồng con chẳng bao giờ xem phim “mát mẻ”. Ngượng chết đi được. mà xem cái đấy khó chịu lắm”, Phương cười trừ. “Mẹ nói nghiêm túc không đùa đâu, ít ra sẽ giúp các con có màn “dạo đầu” cần thiết’, bà mẹ chồng tiếp lời, trong khi cô phá lên cười.
Cô không thể hình dung nổi trong “lịch sử” mẹ chồng – nàng dâu, đã bao giờ xảy ra tình huống này chưa?
Để thuyết phục con dâu, mẹ chồng Phương đành chia sẻ kinh nghiệm của bản thân. Ấy là khi bố mẹ còn trẻ, “tình cờ” xem bộ phim thể loại đó, thay vì xem được đến hồi kết thì giữa chừng đã phát huy tác dụng. Phương nghe mà như đùa.
Chẳng lẽ, hai vợ chồng được đánh giá là đoan trang mẫu mực như vợ chồng cô lại phải nhờ đến những bộ phim rẻ tiền đó để “mua” hạnh phúc cho gia đình mình hay sao. Nghĩ đến đó, cô cảm thấy nóng mặt lắm. Huống hồ, chưa bao giờ cô dám động hay dám nghĩ đến những bộ phim đó cả.
Lương tâm cắn rứt không cho phép cô làm điều đó. Thế nhưng, nghĩ đi nghĩ lại. Hạnh phúc của cô. Hạnh phúc của chồng cô, và của cả gia đình, tất cả phụ thuộc vào việc liệu cô và anh có được với nhau mụn con hay không. Và làm thế nào để anh có thể chiều lòng cô được. Có lẽ nào, những bộ phim đó sẽ giúp được gia đình cô thoát khỏi cảnh lạnh lẽo đêm hôm? Và cô sẽ sớm có con?
Mong ước có con quá lớn lao, cuối cùng cũng đã thắng được lý trí của cô. Tâm sự thật lòng với chồng những điều mình trăn trở và suy nghĩ. Và thật may mắn, anh cũng hiểu được phần nào nỗi khổ tâm của người vợ. Và anh đồng ý….
Mẹ chồng chị Phương còn lưu ý với con dâu: Không phải lúc nào kích thích chồng bằng việc xem phim cũng hiệu quả được. Nhiều ông chồng có thể do mắc chứng rối loạn cương dương, nghĩa là:
“Thằng bé” không biết đứng dậy đúng lúc hay cái lúc cần phải “đứng thẳng, gồng mình” thì nó lại không đứng nổi, chỉ gượng dậy lên được chút xíu rồi nó lại mềm oặt ra.
Nguyên nhân có thể do các thương tổn thực thể như hệ thống mạch máu ở dương vật không tốt, khiến nó không thể bơm nổi lượng máu cần thiết để tạo nên sự cương cứng khi cần.
Ngoài vịệc khuyến khích con dâu và con trai xem phim “người lớn”, mẹ chồng chị Phương còn giúp con dâu tìm cách thay đổi chế độ ăn uống, nghỉ ngơi của con trai mình.

Mẹ chồng xúi con dâu xem phim “người lớn”

Tôi tự vấn lương tâm, tự hỏi lòng mình, tự dằn vặt tìm ra lý do, tại sao tôi lại dại dột làm chuyện ấy khi tình yêu anh dành cho tôi đã chấm dứt. Cuối cùng, tôi cũng đã hiểu, chỉ vì tôi quá yêu anh, chỉ vì tôi mù quáng trong tình yêu và chỉ vì không thể nào tôi kìm nén được cảm xúc đang dâng trào.

Nếu bạn đã từng yêu, bạn sẽ hiểu tôi. Nếu bạn chưa bao giờ yêu, tôi tin rằng, khi yêu bạn cũng sẽ thông cảm cho những dại dột của tôi lúc này. Con gái khi yêu khổ đấy, luôn khát khao được người yêu quan tâm, chiều chuộng. Tôi cũng như nhiều người con gái khác, luôn cho mình một chuẩn mực sống, không bao giờ nghĩ sẽ trao thân cho ai khi chưa cưới, không bao giờ đánh đổi trinh tiết bằng mọi giá. Nhưng cuối cùng tôi đã không làm được điều đó, tôi đã hiến dâng cho anh, người tôi yêu thương nhất và thật trớ trêu, đó lại là người đã nói lời chia tay tôi.
Ảnh minh họa
Ảnh minh họa
Thật lòng, tôi cảm nhận được mọi thứ nhạt dần, cảm nhận tình yêu anh dành cho tôi không còn như trước nữa. Tôi cũng biết, con người anh không phải là kẻ đểu giả, dễ dàng rũ bỏ tình yêu. Tôi cũng không phải là cô gái dễ dãi, khó chiều. Nhưng tình cảm mà, khi đã hết yêu, níu kéo cũng không có tác dụng. Đôi khi những người ta cho là họ xấu, nhưng họ lại được một ai đó yêu thương hết lòng. Còn bản thân ta, tốt đẹp, nhân hậu lại vị tha, xinh đẹp, nhưng không phải là ai cũng có thể yêu thích ta. Tôi đã chiêm nghiệm ra điều đó từ khi yêu anh và cho đến khi anh nói lời chia tay. Tôi xinh đẹp, khá nhiều đàn ông theo đuổi nhưng cuối cùng tôi lại chết mê chết mệt anh chàng luôn hờ hững với mình. Tình yêu là thế đấy, khó lý giải lắm bạn ạ.

Tôi đã trao "cái ngàn vàng" cho anh khi cả hai quyết định chấm dứt chuyện tình này sau bao nhiêu lần níu kéo. Lần này, tôi biết, mọi thứ đã chấm hết thật. Nhưng tôi muốn được anh ôm hôn lần cuối, được tựa vào vòng tay ấm áp của anh, được anh vuốt ve, âu yếm khi chúng tôi không còn là của nhau nữa. Và trong lần ấy, chúng tôi đã hẹn nhau ở khách sạn để gặp mặt…

Đó là chủ ý của tôi nhưng tôi không có ý đồ gì khác ngoài việc muốn tạo một khung cảnh lãng mạn, muốn được bên anh lần cuối thật ý nghĩa. Cảm xúc, không gian ấy đã khiến anh có cảm hứng và tôi cũng vậy. Chúng tôi trao cho nhau những nụ hôn nồng nàn, sâu đậm. Anh không giống anh như ngày  nào, không phải là người nhút nhát nữa. Không hiểu sao lúc ấy anh lại đòi hỏi tôi, muốn tôi thuộc về anh. Và rồi, tôi đã bằng lòng khi mà mọi cảm xúc đang thăng hoa. Tôi đã không cưỡng lại được mình và chủ động trao cho anh đời con gái.

Chấm hết cuộc tình dang dở bằng một đêm ân ái, tôi đã ôm mối hận chính bản thân mình suốt thời gian qua. Sau đêm ấy, tôi luôn mong mỏi anh sẽ quay lại vì đã cướp đời con gái của tôi, hi vọng anh thấy có trách nhiệm. Nhưng mọi sự đã thành số không và tôi không trách anh vì là do tôi chủ động tất cả. Tôi không hiểu sao lấy ấy lý trí tôi lại yếu mềm đến thế. Giờ đây, tôi sống trong đau khổ, mất anh, mất tình yêu và mất cả cái quý giá của đời con gái. Thật đúng là con gái yêu mù quáng hay tại bản thân tôi không đủ mạnh mẽ, dũng cảm để vượt qua?

Chia tay bằng… ‘chuyện ấy’

Cô ấy mới 19 tuổi, còn cả một tương lai phía trước và tôi cũng vậy. Tôi nói hãy bỏ cái thai đi, nhưng bạn gái nhất định không chịu!
Cô ấy sợ làm thế sau này sẽ vô sinh và sẽ quá độc ác với đứa con của cả hai… Hiện tại cái thai đã được 4 tuần, tôi lo đến mất ăn mất ngủ không biết nên quyết định thế nào bây giờ. Mong các bạn hãy cho tôi lời khuyên gấp!
Tôi sinh năm 1992, còn bạn gái tôi kém 1 tuổi, hai đứa học cùng trường và mới yêu nhau được 1 năm. Chuyện tình cảm diễn ra tự nhiên, bình thường không có gì đặc biệt, trừ việc bạn bè tôi hay nói H (bạn gái tôi) có vẻ hơi lấn át người yêu. H thích gì là làm bằng được, không để ý đến hậu quả. Trong tình yêu, H lại là người chủ động hơn tôi. Cũng vì tôi nghĩ đã yêu thì nên chiều bạn gái, nên tôi luôn để cho H quyết định từ chuyện chọn chỗ ăn, chỗ chơi, đến cách ăn mặc và sở thích của hai đứa. Bạn tôi nói như thế là để người yêu lấn át quá mức, nhưng tôi chỉ nghĩ đơn giản đó là chiều nhau, tính cô ấy đã chủ động thì mình cứ nhường một chút đỡ phải cãi nhau.
Tôi là con thứ 2, trên tôi còn một chị đã đi làm. Gia đình tôi không phải là quá giàu có, nhưng cũng thuộc hàng khá giả. Bố mẹ tôi đều làm ở tổng công ty Dầu khí, bố mẹ luôn lo cho chị em tôi được sống đầy đủ, thoải mái. Còn bạn gái tôi là con một, tuy vậy gia đình của cô ấy khá phức tạp. Bố H không có việc làm, nghiện rượu có tiếng ở phố, còn mẹ H mở hàng bún buôn bán qua ngày. Nhưng tôi không bao giờ để ý đến chuyện bố mẹ người yêu mình là ai, làm gì. Tôi chỉ quan tâm H yêu và đối xử với tôi thế nào, cũng như tôi yêu cô ấy ra sao mà thôi.
Chúng tôi yêu nhau, bố mẹ và chị tôi đều biết. Bố mẹ không hề cấm khi biết gia cảnh của H. Bố mẹ tôi đều còn trẻ và suy nghĩ khá là thoáng, miễn sao con cái luôn ngoan ngoãn, không hư hỏng, yêu đương quan hệ nghiêm túc thì bố mẹ tôi sẽ bật đèn xanh. Tuy nhiên, chị tôi lại không thích H. Chị luôn bảo H “Trông hơi bị tự tin thái quá!”, ý chị là H không biết “hoàn cảnh” của mình mà chỉ thích đi ăn đi chơi, lại hay lên mặt với tôi, thấy tôi chiều quá nên cứ hay đanh đá bắt nạt người yêu. Tôi đã ra sức giải thích rằng đó là do tôi muốn nhường H, rồi nhà H như thế chẳng lẽ H không có quyền được sống vui vẻ thoải mái?? Dù sao tôi cũng mặc kệ, bố mẹ còn không nói gì thì chị tôi cũng không nên can thiệp vào cuộc sống riêng của tôi.
Trong thời gian yêu nhau, tôi luôn chủ động trong chuyện tiền nong. Chưa cần H phải đòi, tôi đã tự thể hiện sự quan tâm bằng việc đưa H đi mua quần áo, giày dép. Chưa bao giờ tôi để bạn gái phải lo nghĩ “không đủ tiền ăn chỗ này, chơi chỗ kia”. Thứ nhất là vì hoàn cảnh của H, vốn đã không được thoải mái vật chất nên khi tôi là bạn trai, mà nhà tôi lại khá giả thì tôi nghĩ mình nên có trách nhiệm bao bọc cô ấy. Thứ 2, H rất yêu tôi. Tuy lúc yêu nhau cô ấy có hơi đành hanh, nhiều lúc đanh đá bắt nạt tôi nhưng tôi cảm nhận thấy rõ ràng trong mắt cô ấy chỉ có tôi mà thôi. Chính vì vậy, có làm gì cho H tôi cũng không thấy tiếc. Tôi rất hy vọng sẽ yêu H thật lâu và hai đứa sẽ có một tương lai tốt đẹp.
“Chuyện đó” xảy ra cách đây vài tháng, tôi nghĩ với các cặp đôi yêu nhau thì xảy ra chữ X thứ 3 đều bình thường, không phải điều gì to tát lắm miễn sao phải “giữ”, đừng để xảy ra hậu quả bởi chúng tôi còn quá trẻ. Vì thế tôi luôn dặn H phải cẩn thận, phải “uống thuốc” đều và thường xuyên lên mạng đọc các thông tin để tránh mắc sai lầm. Sau mỗi lần bên nhau, tôi luôn hỏi H có uống thuốc ngày không, H đều trả lời “Em uống rồi!”. Có lần cảm thấy không an toàn lắm, tôi còn mua cả thuốc tránh thai khẩn cấp để cô ấy uống thêm. Tôi cẩn thận như thế không phải vì muốn chối bỏ trách nhiệm hay sợ người yêu “dính” gây hậu quả với mình, mà tôi nghĩ cho cả hai. Tôi và H đều còn quá trẻ, H thì mới 19 tuổi, nếu “dính” trong trường hợp cả hai vẫn đang đi học thì quả thực tôi không biết phải làm thế nào nữa.

Chúng tôi còn quá trẻ, nhưng bạn gái nhất định không chịu bỏ thai! (Ảnh minh họa)
Đột nhiên 1 tuần gần đây, H kêu mệt mỏi, chán ăn và cứ nhìn thấy đồ sống là lại buồn nôn. Tôi nghe mà thấy lo lo, nhưng vẫn không nghĩ H có thể “dính” được bởi rõ ràng cô ấy vẫn uống thuốc đều. Vài ngày gần đây, khi ngồi ăn miến cua với nhau, vừa thấy bát miến được bưng ra thì H đã bụm miệng chạy ra ngoài nôn luôn. Bác bán hàng vốn quen mặt hai đứa, vội bảo tôi “Này, nó có em bé rồi đấy!”. Tôi lạnh hết cả người, trên đường đưa H về tôi đã gặng hỏi thì H run run nói “Em bị trễ 1 tuần rồi”.
Tôi vội đưa cô ấy đến phòng khám tư khám thì cái thai đã được 4 tuần hơn vài ngày. Trời ơi, điều tôi lo sợ nhất đã xảy ra. Khi tôi nói thật vô lý, bởi cô ấy uống thuốc hàng ngày, những lần “nguy hiểm” thì tôi còn mua thuốc khẩn cấp cho H, khả năng “dính” hầu như là không có, cô ấy chỉ im lặng không nói gì.
Tôi hiểu hoàn cảnh của mình bây giờ, tôi đang học năm thứ 2 còn H năm nhất. Hai đứa hoàn toàn không có một thứ gì trong tay để giữ lại được đứa trẻ này, mọi thứ tôi có đều là của bố mẹ bao bọc, chắc chắn bố mẹ tôi sẽ không đồng ý đứa con trai duy nhất trong nhà lại lấy vợ theo kiểu “bác sĩ bắt cưới”. Bố mẹ luôn nghĩ chúng tôi sẽ yêu nhau một cách “an toàn”… Nhưng H thì lại không muốn phá thai, cô ấy bảo như thế là ác, rồi sau này lỡ không còn có thai được nữa. Hôm trước chúng tôi đọc được bài “Ám ảnh nặng nề sau khi đi phá thai” trên chuyên mục này, cả hai đã lo lắng kinh khủng. H còn khóc, cô ấy nói “Thôi chịu khổ cũng được, em sợ đau lắm. Lỡ bỏ đi sau này anh bỏ em, em lấy chồng rồi lại vô sinh thì sao”.
Tôi muốn điên cái đầu luôn, H mới 19 tuổi, gia cảnh cô ấy như thế giờ lại thêm đứa con, quả là chuyện không tưởng. Nhưng để mang cô ấy về nhà nói với bố mẹ tôi rồi xin cưới, chắc chắn cũng không thể được. Tôi còn phải đi học, tôi mới 20 tuổi và chưa muốn làm bố vào thời điểm này! Tôi biết bỏ thai là điều tội lỗi, độc ác, H của tôi cũng phải chịu đau đớn vô cùng, nhưng chúng tôi làm gì còn lựa chọn nào nữa?? Thời gian không còn nhiều để suy nghĩ thêm, nếu cái thai quá lớn, đã thành hình rồi thì làm sao tôi nỡ bắt H bỏ đây…
Nhưng có một chi tiết này khiến tôi rất hoang mang, tôi không hiểu sao H lại giấu tôi. Tình cờ hôm trước tôi nhặt được vỉ thuốc hàng ngày gần như là còn nguyên, mới chỉ bóc 2-3 viên, trong ngăn túi H. Chứng tỏ cô ấy không uống thuốc tháng vừa rồi, như thế nghĩa là sao?? H cố tình muốn “dính” hay cô ấy đang suy nghĩ điều gì mà tôi không biết?!
Mới 1 tuần mà cuộc sống của tôi đảo lộn hoàn toàn. Tôi lo đến mất ăn mất ngủ, tôi đã dùng đủ mọi lý lẽ để thuyết phục H điều gì nên làm, điều gì không trong lúc này. Nhưng H vẫn nhất quyết đòi giữ lại cái thai và yêu cầu tôi phải về nói với bố mẹ tôi “chịu trách nhiệm”. Khổ nhất là H đã nói với mẹ cô ấy, giờ thì mẹ H cũng yêu cầu tôi phải thông báo với gia đình, ý bác ấy là không cưới cũng được, nhưng H phải về nhà tôi ở, bố mẹ tôi phải nuôi con hai đứa, sau này tôi đi làm thì cưới sau. Tôi nghe mà choáng quá, tôi sẵn sàng chịu tội với H và gia đình cô ấy, chứ thực hiện những gì mẹ H nói thì tôi sợ mình không làm nổi.
Tôi suy nghĩ như thế có phải là ích kỷ và độc ác lắm không? Các bạn hãy cho tôi lời khuyên thật nhanh, tôi không còn thời gian nữa rồi…
Để chia sẻ những câu chuyện thật về bạn và một ai đó bạn biết, hãy gửi mail về theo địa chỉ vipcodon.net@gmail.com. Những tâm sự của bạn sẽ được mọi người lắng nghe và chia sẻ

Bạn gái có thai, tôi phải làm sao?

Tôi tìm cớ để gặp cháu anh, qua những lần trao đổi nói chuyện và đặc biệt là cơ ngơi trước mắt tôi không thể giấu được tham vọng của mình.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Tôi và anh, kẻ chưa vợ người chưa chồng lại vào làm cùng công ty với nhau. Ban đầu chỉ là sự gán ghép của mọi người trong cơ quan, gặp nhau cũng vài câu đùa cợt cộng với sự gán ghép của mọi người đâm ra lại chú ý đến nhau nhiều hơn.

Thỉnh thoảng anh rủ tôi đi ăn trưa, tính hài hước nhiều khi cợt nhả của anh khiến chúng tôi có những buổi ăn uống thật thú vị và những tiếng cười sảng khoái. Sau đó dần dần là những lần chát chít, nhắn tin cho nhau và yêu nhau lúc nào không biết. Anh là người kín đáo, ở cơ quan chúng tôi "mặt lạnh" để che mắt mọi người nhưng "tình trong như đã mặt ngoài còn e" nên mọi người khó đoán biết được chúng tôi có tình ý với nhau hay không.
Anh hay kể cho tôi "người bạn thân" của anh là cháu họ của mình và một lần đi chơi cùng nhau tôi đã gặp cháu của anh. Cũng chính vì tính cợt nhả của anh mà anh giới thiệu với cháu mình rằng "có cô ở cơ quan chưa chồng nên muốn giới thiệu với cháu", cả hai chúng tôi cười nói vui vẻ, anh hôm đó đóng vai là người mai mối nên thoả sức để chúng tôi nói chuyện với nhau thật tự nhiên. Nhìn anh và cháu họ khác nhau một trời một vực, anh già dặn chín chắn, còn cháu thì lại vừa trẻ trung biết nhiều thứ mà người tầm tuổi cháu anh như tôi cần phải khám phá. Đặc biệt anh lại là con một trong gia đình, bố mẹ đã mua nhà cửa cho ở riêng, một chút tham lam và tính toán đã bắt đầu xuất hiện trong ý nghĩ của tôi.

Từ hôm đó, tôi dò hỏi về cháu anh nhiều hơn nhưng không để lộ cho anh biết. Tôi tìm cớ để gặp cháu anh, qua những lần trao đổi nói chuyện và đặc biệt là cơ ngơi trước mắt tôi không thể giấu được tham vọng của mình. Nhìn lại anh vẫn chưa có gì chắc chắn sẽ không thể đảm bảo cho tôi được cuộc sống sang giàu như người cháu.

Tôi bắt đầu chinh phục cháu anh bằng mọi cách, kể cả hiến dâng cả đời con gái, "tờ bạc đâm toạc tình nghĩa" tôi giãn dần ra với anh và một ngày anh cũng phát hiện ra chúng tôi tay trong tay với nhau trên một con phố, anh chết lặng còn tôi thì mỉm cười gượng gạo và giả tạo. Cháu anh vẫn một chú hai chú, cảm ơn ông mối mà không biết chuyện gì đang xẩy ra. Tôi vẫn ung dung trong chiến thắng.

Anh chuyển công tác, tôi từ thân thiết chuyển sang xã giao như một điều hiển nhiên. Tôi và cháu anh cưới nhau, tôi gọi anh bằng chú, mọi tung tích của chúng tôi được xoá sạch, anh cũng chẳng vì thế mà nói với cháu mình khi chuyện đã rồi bởi có lẽ anh là chú mà nói liệu cháu có hiểu hay không hay rồi rạn nứt tình cảm của họ chỉ vì một người đàn bà tham vàng bỏ ngãi như tôi.

Tôi nghiễm nhiên trở thành bà chủ trong ngôi nhà ấy, hộ khẩu Hà Nội hẳn hoi, nhưng từ đây tôi phải chấp nhận cuộc sống thực tế của một chàng công tử hào hoa được yêu chiều từ nhỏ. Những cuộc vui quên thời gian thâu đêm suốt sáng để cho tôi ở nhà vò võ một mình. Chưa bao giờ anh nhấc máy điện thoại khi tôi gọi vào buổi tối, anh đi đâu tôi hỏi anh chỉ bảo "đi công việc" tôi chỉ biết thế. Trước đây anh đi làm nhưng chỉ bữa đực bữa cái và vẫn phải xin tiền bố mẹ nhưng từ khi lấy vợ, bố mẹ bảo phải tự lo cho gia đình của mình, thế là một bà hoàng như tôi từ trên trời rơi xuống vực thẳm phải chắt bóp chi tiêu bằng đồng lương của mình để còn phải lo cho một công tử.

Khi tôi có thai, tưởng rằng sẽ đánh thức được bản năng của một người chồng, người cha trong anh nhưng cũng chẳng ý nghĩa gì so với những cuộc vui của bạn bè. Tôi buồn chán, thất sủng nhưng tôi biết kêu ai bây giờ bởi họ nghĩ tôi quá sướng rồi, tôi bỏ ăn, chán chường và dẫn đến việc sẩy thai hai lần.

Thỉnh thoảng tôi vẫn gặp "chú", "chú" sắp lấy vợ, một người con gái ngoan hiền hết lòng vì "chú". Hôm đám cưới, tôi có mặt sớm để lo sửa soạn, nhìn "chú" trong bộ vest đen bóng loáng, nụ cười mãn nguyện, hạnh phúc bên tân nương làm tôi nao lòng, còn chồng tôi giờ vẫn không biết đi đâu từ tối qua chưa về.

Yêu “chú” nhưng lại kết hôn với “cháu” vì nhà Hà Nội

Anh cứ hùng hục nhiều khi tôi nghĩ giống như mình bị hãm hiếp vậy. Sau chuyện đó anh sẽ lăn ra ngủ như chưa bao giờ được ngủ.

Tôi lấy anh, cũng bởi gia đình và định kiến của xã hội, con gái ở quê qua tuổi 25 là đã ế chồng. Tuần nào gia đình cũng họp và nói về vấn đề chồng con của tôi, tôi thấy sợ mỗi bữa cơm tối thứ 7. Biết là rất nhiều người để ý đến tôi, trong số đó có anh, nhà anh giàu có lại sống ở phố huyện. Gia đình vun vào, hàng xóm bàn tán: “Mày lấy nó là sướng nhất rồi, còm kén cá chọn canh làm gì nữa”. Anh hiền lành, lại hết mực yêu tôi.


Em ngỡ mình bị hãm hiếp khi ngủ với chồng (Ảnh minh họa)
Em ngỡ mình bị hãm hiếp khi ngủ với chồng (Ảnh minh họa)

Để đối lại những nỗi sợ hãi, đổi lại sự bàn tán và cái sự hiền lành mà mọi người nói đó. Tôi chấp nhận lấy anh. Sau khi cưới chúng tôi có một cậu con trai năm nay 4 tuổi.

Nhưng nói về sex giữa hai vợ chồng thì thật là khó nói. Bởi vì sau khi sinh con, vì chăm cho đứa con mà tôi không còn thiết tha gì với chồng nữa. Mỗi lần vợ chồng gần gũi tôi chỉ mong thời gian trôi qua thật nhanh, để anh giải quyết nhanh nhu cầu đàn ông trong anh đang trỗi dậy.
 

Sau đó anh sẽ lăn ra ngủ, ngủ như người chưa bao giờ được ngủ. Tôi nằm khóc một mình vì buồn chán, anh không quan tâm tới cảm xúc của tôi, không chuyện trò, chia sẻ. Và rồi cũng thành thói quen, anh cứ hùng hục nhiều khi tôi nghĩ giống như mình bị hãm hiếp vậy.

Thế rồi tình trạng đó cũng không kéo dài được lâu, lần nào hai vợ chồng gần gũi anh cũng càu nhàu, chửi bới và nói những câu vô lý như có phải ngày xưa cô yêu nhiều, giờ hết cảm xúc với tôi. Tôi yêu vợ mà không bằng yêu một khúc gỗ, những lúc đó tôi chỉ biết khóc. Rồi anh nghi ngờ tôi đủ thứ, ví như cô có còn trinh trắng khi lấy tôi không? Khi cô yêu người yêu trước tôi hai người đã làm gì rồi…

Tôi hiểu, sex là vấn đề khó nói, nhưng tôi không thể hiểu và ngờ được, bản chất con người bên trong được bọc với cái vẻ bề ngoài hiền hậu kia lại ác độc đến như vậy. Anh không hiểu tôi, anh ghen với quá khứ của tôi, anh dằn vặt về tinh thần thể xác tôi.

Và rồi nhiều khi tôi thật sự cố gắng, dung hòa mối quan hệ vợ chồng, để cả hai đỡ khổ tâm. Nhưng thật khó, bởi đến lúc tôi lấy lại được cảm xúc, có vẻ hồ hởi thì anh giống như kiểu chưa đi chợ đã hết tiền. Bị vài lần kiểu đó, cảm xúc tôi thay đổi, tôi trở lại khô khan, ghét sự gần gũi với chồng.

Ngủ với chồng mà ngỡ bị hãm hiếp, Tình yêu -  Giới tính, ham hiep, lam tinh, an ai, ngu voi chong, bao phu nu, sex, tinh yeu gioi tinh, thang hoa,
Tôi không còn hứng ngủ với chồng (Ảnh minh họa)

Cũng đã có lúc tôi nghĩ mình thử thay đổi điều gì đó. Mọi người không hiểu sẽ nghĩ tôi hư hỏng, nhưng thực sự tôi quen một một người đàn ông đã có vợ, chúng tôi nhắn tin nói chuyện thân thiết như vợ chồng, gặp gỡ ăn uống, có những lúc đứng trước cửa nhà nghỉ rồi lại quay ra, tôi chưa một lần bước chân vào đó. Bởi vì, tôi luôn hình dung ra hình ảnh chồng mình lúc thì hùng hục, lúc lại như kẻ thiếu tiền đi chợ. Tôi nghĩ nếu bước vào đó, tôi sẽ có lỗi với con mình và một tình bạn giữa tôi và anh ấy cũng sẽ mất đi mãi mãi không tìm thấy.

Tôi tự hỏi trên đời này có nhiều người phụ nữ có nỗi khổ giống tôi không? Và không nhẽ chỉ vì sự ích kỷ của bản thân tôi lại đánh mất gia đình của mình. Nên tôi đã thẳng thắn nói chuyện với chồng mình rằng: Có lẽ chúng ta sẽ mãi mãi không dung hợp được chuyện chăn gối, nhưng chúng ta hãy để cho nhau một khoảng lặng, có thể 1 tháng, có thế 2 tháng và cũng có thể 1 năm. Còn bằng không cứ tiếp tục như vậy, gia đình chúng ta sẽ tan vỡ với lý do khó nói.

Anh đã đồng ý và chúng tôi nói không với sex trong vòng 3 tháng, vẫn sống cùng phòng với nhau như bình thường. Rồi một hôm anh gọi tôi đến một nơi, anh nói là bí mật, tôi đến đúng địa chỉ anh cho. Trước mắt tôi là một nhà nghỉ, thoáng thấy sợ hãi vì tôi nghĩ anh muốn cho tôi chứng kiến việc gì đó không hay. Đến trước bàn lễ tân, tôi hỏi có người cho tôi số phòng này, cô nhân viên đưa tôi chiếc chìa khóa phòng và nói, chủ phòng vừa gọi điện xuống hỏi và cho mời chị lên.

Khi lên trước cửa phòng tôi run lắm, vì lỡ đâu chồng tôi đang trong đó với một người đàn bà khác. Hay biết đâu vì bực tức anh mang tôi đi làm trò chơi cho ai đó…Nhưng khi tra khóa vào ổ và mở ra thì một không gian tràn ngập hoa hồng, một bàn ăn thịnh soạn và một chai rượu vang.

Anh ngồi đó, cười với tôi thật hiền, anh xin lỗi tôi vì tất cả những gì đã xảy ra trong cuộc sống. Anh nói hãy bỏ qua tất cả và anh muốn có một không khí khác, để thay đổi vì lâu nay anh chỉ ích kỷ riêng cho bản thân mà không quan tâm tới cảm xúc của vợ.

Thế rồi một ly rượu vang làm tôi ngây ngất và chúng tôi đã sex lúc nào không biết nữa. Khi sáng mai tỉnh dậy thấy tâm hồn vui hơn và đó cũng chính là lần đầu tiên tôi cảm thấy mình hạnh phúc và vui như thế.

Ngủ với chồng mà ngỡ bị hãm hiếp

Copyright © 2011 GiaiTriFun V3.0, All Rights Reserved.
Designed by GiaiTriFun.Com | Bloggerized by NamPhong Powered by www.blogger.com
Mọi thông tin phim được lấy từ nguồn trên mang BQT không chịu hoàn toàn trách nhiệm.
Design by HelloXimo